Cô bé đặc biêt

Vì đón khách lòng vòng mà xe mãi mới vào đường cao tốc. Cô bé ngồi cạnh tôi chợt nói:

  • Anh có thể đổi cho em vào ngồi trong được không?
  • Ok. Tôi trả lời và đứng lên đổi chỗ. Hình như cô bé muốn ngồi trong để ngủ cho dễ.
  • Cám ơn! Có lẽ anh nghĩ rằng em muốn ngồi phía trong để ngủ thoải mái hơn phải không?
  • Đúng là tôi vừa nghĩ như thế! Sao cô biết?
  • Em có năng khiếu đoán được suy nghĩ của người khác!
  • Thật vậy à. Mà nè, tôi đã già rồi sao cô kêu bằng anh?
  • Già gì! Trông anh cỡ anh hai em chứ gì!
  • Anh hai em bao nhiêu tuổi?
  • Sáu mươi!
    Wow, tôi lại nhỏ tuổi hơn anh hai của cô bé. Thật vậy sao? Như vậy ba má của cô…
  • Ba em mất rồi. Mẹ em năm nay đã 85 tuổi.
  • Trời, đúng là em biết tôi đang nghĩ gì thật!
  • Giả sao được. Hihi. Em còn đoán anh quê Bến tre nhưng đi làm ở Saigon, cuối tuần về thăm nhà nữa đó.
  • Hay nhỉ. Mà không hiểu sao bữa nay xe đắt khách quá. Thêm ghế súp nữa kìa.
  • Tại anh không lên nhằm chủ nhật nên không biết đó. Thứ sáu, thứ bảy người ta về quê, chủ nhậr lên để mai đi làm nên đông vậy đó.
    Trời nắng gay gắt, xe mở máy lạnh tối đa mà vẫn thấy nóng.
  • Anh làm việc ở đâu? Cô bé hỏi.
  • Anh làm ở Hãng phim Giải Phóng.
  • Em biết chỗ đó! Ngay Cinebox chứ gì!
  • Đúng rồi. Còn em?
  • Em còn học năm cuối đại học Kinh tế.
  • Em ở trọ à?
  • Không anh. Nhà em ở Saigon. Em về Bến tre lần này là theo nhỏ bạn về nhà bà ngoại nó chơi.
    Tôi chưa kịp hỏi “vậy nhỏ bạn em đâu” thì cô bé đã tiếp lời:
  • Bạn em bị say xe nên ngồi gần tài xế kìa. Hồi nãy anh đổi chỗ cho nó đó!
  • Ủa vậy hả? Anh không để ý nữa. Mà sao hai đứa không đặt chỗ từ lúc đầu?
    _ Anh đoán xem?
  • Chắc có đặt nhưng nhà xe bảo hết chỗ rồi chứ gì!
  • Sai rồi! Hi hi…
  • Vậy là…
  • Lý do đơn giản là: nếu tụi em dặn được chỗ phía trên thì làm sao quen được anh!
  • Trời, không phải chứ!
  • Hi hi…

Bài viết được đề xuất

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *